TĂNG TRƯỞNG KINH TẾ
Tăng trưởng kinh tế: Các nhà kinh tế định nghĩa và đo lường tăng trưởng kinh tế theo một trong hai cách,
• Tăng GDP thực trong một khoảng thời gian.
• Tăng GDP thực bình quân đầu người trong một khoảng thời gian.
Với định nghĩa nào đi nữa thì chúng ta vẫn tính toán tăng trưởng kinh tế theo tốc độ phần trăm tăng trưởng ở mỗi quý (khoảng thời gian 3 tháng) hoặc mỗi năm. Ví dụ, đối với định nghĩa đầu tiên, GDP thực của Mỹ là 11,319.4 tỷ USD năm 2006 và 11,566.8 tỷ USD năm 2007. Nên, tốc độ tăng trưởng kinh tế ở Mỹ vào năm 2007 là 2.2% {=[(11,566.4 tỷ USD – 11,319.4 tỷ USD)/11,319.4 tỷ USD]x100}.
Trong định nghĩa thứ hai chúng ta sẽ phải xem xét đến yếu tố dân số. GDP thực bình quân đầu người (sản lượng tính trên mỗi người) được tính bằng cách chia GDP thực cho số lượng dân. Sau đó lấy kết quả này để so sánh theo phần trăm của thời kỳ trước đó. Ví dụ, GDP thực của Mỹ năm 2006 là 11,319.4 tỷ USD và dân số là 299,8 triệu. Nên GDP bình quân đầu người năm này là 37,757 USD. Năm 2007, GDP thực bình quân đầu người tăng lên đến 38,301USD. Nên tốc độ tăng trưởng GDP bình quân đầu người năm 2007 là 1,4% {[( 38,301-37,757)/37,757]x100}.
Để đánh giá mức độ mở rộng tính ưu việt về tiềm năng quân sự hoặc chính trị thì sự tăng trưởng của GDP thực sẽ có ích hơn. Trừ phi có quy định khác, thì trong các bản tin và các tổ chức quốc tế thường dùng khái niệm về tốc độ tăng trưởng kinh tế này. Tuy nhiên, để so sánh mức sống, người ta thường ưu tiên sử dụng khái niệm thứ hai. Trong khi GDP của Trung Quốc năm 2006 là 2644 tỷ USD thì GDP của Đan Mạch là 275 tỷ USD, GDP thực bình quân đầu người của Đan Mạch là 52.110 USD còn của Trung Quốc chỉ ít ỏi ở mức 2000USD. Và trong một số trường hợp tăng trưởng GDP thực có thể gây hiểu nhầm. GDP thực của Madagascar đã tăng với tốc độ 1,7% mỗi năm từ 1990-2004. Nhưng cũng trong cùng thời kỳ đó, mức tăng trưởng dân số hàng năm là 2.9%, điều này dẫn đến GDP thực bình quân đầu người giảm khoảng 1,2% mỗi năm.
Phạm Thị Thùy Miên